(¯`•A1k43-We are the world•´¯)
Happy new year all A1k43's mems!!!!! ❌x:x
(¯`•A1k43-We are the world•´¯)
Happy new year all A1k43's mems!!!!! ❌x:x
(¯`•A1k43-We are the world•´¯)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

(¯`•A1k43-We are the world•´¯)


 
Trang Chính1Tìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
♥️Welcome to a1k43's land♥️ღ!!!! Chúc các bạn có những giây phút vui vẻ và thư giãn khi đến vs forum :X:X:X
Đội HSG A1k43 Bát Tràng thằng tiến nào!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! :D:D:D

 

 [Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giả Thông điệp
nhoc_iu_hedwige

nhoc_iu_hedwige

Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 49
Độ hot Độ hot : 463
Vàng 7
Sinh nhật Sinh nhật : 28/02/1993
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2010
Đến từ Đến từ : A dream named friendship
Sở thíck Sở thíck : Origami & manga

[Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels Vide
Bài gửiTiêu đề: [Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels   [Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels I_icon_minitimeWed Mar 10, 2010 10:04 am

CHAP 1_

Mưa.

Những hạt nước nặng trịch từ trên cao đổ xuống, quyện với màn đêm đen đặc, phả từng hơi lạnh thấu xương khắp không gian.

Mặt đất bị sùi lên từng mảng bùn đẫm nước. Những dòng máu nhạt nhòa trong ánh lửa cháy, bốc lên mùi tanh lạnh nhạt cuộn vào trong óc.

Hắn thất thểu bước đi, đầu nhìn quanh. Từng lọn tóc ướt đẫm dính bết xuống mặt, phủ lên đôi mắt lạnh giá.

Xác người chất ngổn ngang, từng gương mặt của họ lướt qua đôi mắt hắn. Trong bóng đêm lặng lẽ, những cái chết trải dài khắp nơi, cuộn lấy hắn như một bàn tay quỷ dữ muốn lôi xuống địa ngục.

Địa ngục ư? – Hắn tự hỏi. Có địa ngục thật hay sao?

Có, địa ngục có tồn tại.

Nơi đây chính là địa ngục.

Từng gương mặt với đôi mắt đông cứng trong nước mưa đang nhìn hắn, thậm chí cả những khuôn mặt không còn lành lặn cũng đang theo dõi hắn.

Bao nhiêu cái chết, bấy nhiêu giấc mơ.

Giấc mơ có thật hay không?

Có thể là thật.

Nhưng ở nơi này, với những con người này...

Giấc mơ vẫn mãi là những giấc mơ.

Ước gì...

Có một thế giới toàn những giấc mơ.

Một nơi không khổ đau, không có nước mắt.

Hắn khuỵu chân xuống, thở dốc từng hồi. Đôi tay nhuốm đầy máu run rẩy trong nước mưa.

Bỗng dưng hắn bật cười, tiếng cười chua chát ứ đọng trong cổ họng, rồi chợt chuyển thành những tiếng khóc nức nở.

Ta bắt đầu cảm thấy mọi thứ chỉ là một mớ rác rưởi, ta bắt đầu chán ghét cái thế giới này.

Nơi đây không có chỗ cho những giấc mơ.

Trong màn đêm, một chiếc phi thuyền xuất hiện, hai bên sườn tàu là những hộp đèn rực sáng rọi xuống mặt đất tìm kiếm những người còn sống sót sau trận chiến. Có khoảng năm sáu người đứng trên phi thuyền, họ mặc những bộ quân phục màu xám, sau lưng đeo những thanh trường kiếm cùng túi quân dụng. Một người trong số đó nói:

-Có lẽ chúng ta nên đi về, vụ nổ lớn quá, tôi nghĩ không còn ai sống sót đâu.

Một người khác đáp lại;

-Không được. Tướng quân đã ra lệnh phải tìm thật kỹ, không được bỏ sót ai, dù chỉ còn một người sống cũng phải mang anh ta trở về.

Ánh đèn rọi tới đâu, cảnh tượng hiện lên trong mắt mọi người, hàng ngàn binh lính với quân phục màu xám nằm phủ khắp mặt đất, những thân thể vỡ vụn ngổn ngang với kiếm gãy. Một số người lính trên phi thuyền không dám nhìn thẳng xuống, chỉ dám lướt qua như đang trốn tránh một điều gì đó.

-Đội trưởng, người chết nhiều quá. – Một người nói.

Người đội trưởng thở dài, khuôn mặt sạm khói của y trầm tư suy nghĩ.

Làm lính, đôi khi những cái chết đến thật bất ngờ.

Trong khoảnh khắc đó, liệu người ta có còn biết giấc mơ là gì không?

Y làm đội trưởng gần mười năm, tiếp nhận hàng trăm người lính, rồi lại chứng kiến những giấc mơ của họ ra đi.

Những giấc mơ tiêu tan trên chiến trường.

-Có người còn sống, có người còn sống! – Một người hét lên.

Hộp đèn rọi xuống mặt đất, một người đang quỳ giữa những xác chết ngổn ngang trong nước mưa. Người đội trưởng chạy lên phía trước, vỗ vỗ tay vào thành phi thuyền:

-Hạ xuống! Hạ xuống! Vẫn còn người sống! Vẫn còn người sống!

Hai người lái tàu ngồi bên trong nói vọng lên:

-Nghe rõ rồi! Chuẩn bị tiếp đất!

Phi thuyền lượn vài vòng tìm một khu đất trống rồi hạ dần xuống, tiếng động cơ rì rầm vang lên trong nước mưa.

Toàn đội nhảy xuống, thận trọng tiến về phía trước.

Trong ánh đèn và nước mưa, hắn cảm thấy đôi mắt mình dần nhòa đi.

Ta vẫn còn sống.

Hắn mở miệng như muốn nói một điều gì đó, nhưng không thể.

-Ai? – Người đội trưởng hét lớn, thanh trường kiếm trong tay y hướng về phía trước – Nói đi!

Hắn thở dốc rồi đổ gục xuống mặt đất sũng nước, toàn bộ sức lực trong người đã cạn kiệt.

Đội trưởng vẫy tay:

-Đi! Đi!

Toàn đội liền chạy theo đội trưởng, họ bước tới cạnh người nọ, lật xác của hắn lên.

-Là lính của ta! – Một người nói.

Đội trưởng cúi xuống, tay xé áo quân phục bên ngoài của người đó, đoạn lộ ra một tấm quân hàm bằng kim loại. Trong ánh đèn sáng rực và cơn mưa tầm tã, y nheo mắt nhìn quân hàm rồi đọc:

-Vind Helvet... mười chín tuổi, lính bảy sao, trung đội Muert Bog.

-Còn trẻ vậy mà đã vào trung đội Muert Bog sao? Thảo nào cấp bậc cao quá, lại còn là phó đội trưởng nữa! – Một người nói.

-Cậu ta bị gãy tay... – Đội trưởng kiểm tra thân thể của Vind – ...tạm thời đưa vào trong, băng bó cho cẩn thận!

Những người lính khác nghe lệnh đội trưởng, lập tức đưa Vind lên phi thuyền.

Cơn mưa nặng nề vẫn đổ xuống, từng giọt nước bắn tung tóe lên những xác chết nằm la liệt trên mặt đất.

Nơi đây, những giấc mơ đã không còn.

Nơi đây, những giấc mơ đã yên nghỉ.

Đội trưởng thở một hơi, y không muốn nhìn thêm nữa, liền quay mặt vào trong phi thuyền, đoạn đi tới buồng lái.

Trong buồng lái, có một quả cầu ánh sáng đỏ rực trên bàn điều khiển, đội trưởng liền đưa tay đặt gần nó, y nói:

-Báo cáo chỉ huy, chúng tôi đã tìm thấy một người còn sống! Nhắc lại, đã tìm thấy một người còn sống!

Từ trong quả cầu, một giọng nói khác phát ra:

-Nghe rõ! Đội trưởng Du Hass, lập tức rời khỏi chỗ đó ngay! Có năm mươi phi thuyền địch từ hướng bắc đang đi tới! Tôi nhắc lại, rút ngay lập tức!

-Nhưng còn những người chết thì sao, thưa chỉ huy? – Đội trưởng Du Hass nói.

-Chúng ta sẽ xuất quân đánh chiếm lại cứ điểm. Nhiệm vụ của anh là đưa người sống sót đó trở về, rõ rồi chứ?

Du Hass mím môi, y tự trấn an bản thân rồi nói:

-Rõ, thưa chỉ huy.

Du Hass vỗ vai hai người lính lái phi thuyền:

-Chúng ta đi thôi, quân địch đang tiến đến từ hướng bắc.

-Bỏ lại những người tử trận sao, đội trưởng? – Một người nói.

Du Hass không nói gì, y chỉ vỗ vai họ. Hai người lính nhìn nhau rồi khởi động phi thuyền. Chiếc tàu rung lên rồi bắt đầu rời khỏi mặt đất.

Du Hass nhìn gương mặt thấm đầy máu của Vind rồi lại nhìn ra bên ngoài, hàng ngàn xác binh lính phơi trong nước mưa lướt qua trong mắt y.

Đời người, thật ngắn ngủi.

Ta cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống này.

“Cầu nguyện cho những giấc mơ, chúng chết hết cả rồi.”.
Về Đầu Trang Go down
http://a6k43.cast.cc
nhoc_iu_hedwige

nhoc_iu_hedwige

Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 49
Độ hot Độ hot : 463
Vàng 7
Sinh nhật Sinh nhật : 28/02/1993
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2010
Đến từ Đến từ : A dream named friendship
Sở thíck Sở thíck : Origami & manga

[Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels   [Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels I_icon_minitimeWed Mar 10, 2010 10:05 am

CHAP 2_




Bốn năm sau...

Những con thuyền lướt trên mặt biển, rẽ bọt sóng trắng xóa trong ánh nắng vàng trải theo làn nước trong xanh, những cánh buồm căng lên trong gió cùng tiếng hải âu vang khắp bầu trời.

Hàng trăm con thuyền nối đuôi nhau vào cảng, rồi lại hàng trăm con thuyền khác rời đi. Trên cảng, các phu khuân vác thay phiên nhau chuyển hàng từ dưới thuyền lên rồi đưa hàng từ trên xuống, tiếng hò hét, tiếng người gọi nhau vang khắp bến cảng. Trên bờ, hàng ngàn người tấp nập đi lại trên đường phố, những biển hiệu nhấp nháy ánh đèn theo tiếng mời chào của chủ cửa hàng.

Khu vực sầm uất này mới chỉ là một phần nhỏ của Wings Town – thủ phủ Heave Wings đế quốc. Lại nói, hôm nay là ngày quốc khánh của Heave Wings, thế nên thủ phủ vốn đã đông đúc giờ lại càng náo nhiệt hơn. Người dân bắt đầu đổ dồn về phía quảng trường để xem diễu binh và tham gia lễ hội.

Đế quốc có bốn ngàn năm lịch sử, cũng đã trải qua bao thăng trầm cùng với sự hưng vong của các vương triều. Nhưng hiện tại, Heave Wings đế quốc là một trong những quốc gia mạnh nhất tại Suenoss đại lục, có được thành quả lớn lao ấy là nhờ vào những chính sách phát triển của Quốc vương cùng hội đồng pháp quan trong đối nội, đối ngoại.

Hơn hai trăm năm trước, Heave Wings vẫn chỉ là một quốc gia điêu tàn vì cuộc nội chiến đẫm máu. Sự sụp đổ của vương triều Firraga kéo theo các thế lực quân phiệt nổi dậy tranh giành quyền lực, có những nơi người chết còn nhiều hơn người sống, đâu đâu cũng dày đặc những khí tài quân sự, chưa kể kẻ địch ngoại bang đang lăm le dòm ngó.

Chiến tranh cứ tiếp diễn, cho tới khi lực lượng Hvi Sol xuất hiện với sức mạnh quân lực vượt trội và một vị thủ lĩnh tài năng đã đánh bại các tập đoàn quân phiệt còn lại, thống nhất đất nước. Vị thủ lĩnh lên ngôi hoàng đế, dựng nên triều đại Hvi Sol, công cuộc tái thiết sau chiến tranh được bắt đầu. Từ đó trở đi, vị thế của Heave Wings đế quốc trên đại lục ngày một lớn mạnh, dần dần trở thành một quốc gia cực kỳ hùng mạnh về quân sự và kinh tế. Ngày khai sáng vương triều Hvi Sol cũng chính là ngày quốc khánh của Heave Wings đế quốc.

Đường phố Wings Town chăng đầy những dải cờ lụa đầy màu sắc phấp phới trong ánh nắng cùng với những tấm biểu ngữ mừng đại lễ của đất nước, song tiếng huyên náo trên đường phố làm cho một người cảm thấy khó chịu.

Lọt thỏm trong rừng màu sắc cờ hoa là một quán ăn nhỏ, chiếc biển hiệu dù nhấp nháy đèn cỡ nào cũng không thể nổi bật trong một con đường đầy ánh đèn nhấp nháy. Ông chủ quán ngồi trên ghế thở dài, tay trái gõ gõ từng nhịp điệu ủ rũ, tay phải chống lên chiếc cằm già nua, trong khi đôi mắt thẫn thờ nhìn ra ngoài đường qua ô cửa kính, dáng điệu giống hệt một tiểu thư quyền quý đang mơ mộng tới một mối tình lãng mạn với một chàng hoàng tử điển trai nào đó trong đêm trăng đầy gió.

Ông chủ quán thở dài. Lãng mạn gì khi mà người ta nô nức tham gia lễ hội và không thèm để ý tới quán ăn này? Mỗi mùa lễ hội đến là mỗi lần ông chủ lại thở ngắn than dài, vì đó là lúc khoản thu nhập của lão trở nên trì trệ. Chậc! – Ông chủ quán tặc lưỡi, phải chi đừng có hội này lễ nọ, không vui chơi, không huyên náo thì cuộc đời này có phải là tươi đẹp không? Tặc lưỡi thêm cái nữa, lão bắt đầu cảm thấy bực mình với những màu sắc tươi rói ngoài kia.

Đang thở dài tỏ vẻ ngán ngẩm, chợt một tiếng động vang lên khiến ông chủ quán giật mình. Lão ngó xuống, một cái bát bốc lên mùi thơm của món cơm trộn, nhưng trong bát trống không, hay nói đúng hơn là được vét sạch sẽ. Ông chủ từ từ ngẩng đầu lên, nheo mắt nhìn về phía trước.

Trước mắt chủ quán là một anh chàng mặc bộ quần áo màu tro, gã vừa lấy tăm xỉa răng vừa chép chép miệng:

-Cơm ngon quá! – Hắn cười – Phải công nhận tay nghề của ông rất tuyệt vời!

Nói xong liền tót chân định phóng ra ngoài quán thì ông chủ gọi lại:

-Đứng lại!

Hắn dừng bước, thở phì ra một hơi đầy vẻ phẫn nộ:

-Đã nói rồi mà, lão Luss! Ta không có tiền!

Luss gõ gõ cái thìa vào chiếc bát:

-Ngươi đã nợ ta mười bát cơm trộn, vậy khi nào trả tiền ta đây, nhóc?

-Ta đã hứa là đến cuối tuần sẽ trả! Bây giờ mới...

Lão Luss tiếp lời ngay:

-Bây giờ mới là thứ bảy chứ gì? Chỉ còn ngày mai nữa thôi đấy, mà nếu không trả thì...

-Thì ta không đến làm phiền ông là được chứ gì? – Hắn cười phớ lớ.

Lão Luss nhăn mặt, tỏ vẻ không tin tưởng cho lắm. Đúng là tên này vẫn thường trả nợ đúng hạn, nhưng với thân phận của hắn, ông chủ quán không thể không lo lắng về chuyện hắn sẽ ăn quỵt.

Hai tháng trước, hắn xuất hiện tại quán ăn trong bộ quần áo quý tộc, tự xưng là Vind Helvet – con trai của một vị quý tộc danh tiếng lẫy lừng. Khi đó Luss bị hoa mắt bởi bộ quần áo đính đầy trang sức đắt tiền, ông nghĩ rằng cuộc đời mình sắp thay đổi khi được một vị quý tộc quan tâm, mơ tưởng tới một viễn cảnh xán lạn khi những món ăn của ông nổi tiếng khắp Wings Town. Nhưng hôm đó, lão Luss đã chưng hửng khi Vind nói hắn để quên tiền ở nhà, hôm sau hắn sẽ trả. Mặc dù không hài lòng, song lão không nói gì vì một người ở tầng lớp bình dân như ông sao có thể phàn nàn với một người thuộc giới “thượng lưu” như Vind? Biết đâu, lại còn rước thêm phiền phức vào người. – Lão Luss nghĩ.

Tới hôm sau, Vind lại đến, và hắn vẫn không trả tiền, lần này là với lý do “để cuối tháng trả một thể”. Lão Luss cảm thấy nghi ngờ, liền đợi hắn ra khỏi quán ăn rồi bám sát theo, cho tới khi hắn đi tới một khu phố giành cho kẻ vô gia cư, trút bỏ bộ quần áo đắt tiền đó xuống và hiện nguyên hình là một tên chuyên móc túi, ông chủ Luss mới bật ngửa, thiếu chút nữa là lão lìa khỏi cõi thế gian vì đau tim.

Vind vẫn nghĩ rằng ông chủ quán không biết hắn là ai, vậy là gã vẫn vô tư tới quán ăn vào một ngày cuối tuần, lần này hắn bị lão Luss cùng mấy người giúp việc đè ra bắt trả tiền. Không còn cách nào khác, Vind đành phải dốc toàn bộ số tiền mà hắn “tích cóp” được từ việc móc túi người khác để thanh toán ba bát cơm trộn.

Cũng bắt đầu từ đó, Vind bắt đầu “cắm trại” tại quán ăn của ông chủ Luss, dù sao Luss cũng không phải là người quá khó tính, chỉ cần hắn chịu rửa bát cho lão vào ngày cuối tuần, đồng thời trả tiền nợ vào cuối tuần. Vind tức anh ách, vì hắn vừa phải làm không công, lại còn vừa phải trả tiền. Nhưng hắn không còn sự lựa chọn, chẳng có quán ăn nào ở Wings Town chịu chứa chấp hắn, ngoại trừ nơi này.

Điều làm ông chủ Luss lo lắng là một tên vô gia cư không nghề nghiệp, lại thêm sống bằng chuyện móc túi thiên hạ như hắn sẽ quỵt nợ. Mặc dù Vind vẫn trả đủ, rửa bát không thiếu một ngày, nhưng rủi hắn không móc được của ai, không có tiền thì thế nào hắn cũng đánh bài chuồn thì người chịu thiệt là ngài. Cho đến giờ, Luss vẫn không tin rằng mình lại có thể cho một kẻ không ra gì như thế này ăn ở đây đến gần hai tháng.

-Có chắc là trả tiền không đấy? – Ông chủ Luss nheo mắt nghi ngờ.

Vind cười, hắn giơ hai ngón tay lên trái, chào theo kiểu của quân đội:

-Hứa là sẽ trả mà!

Nói xong, hắn liền chuồn ngay, không để cho Luss có cơ hội xổ một tràng giận dữ.

Vind đứng trên cửa, hắn dang tay, ánh mặt trời đổ lên bộ quần áo màu tro, gió luồn qua những lá cờ xanh đỏ thổi lên mái tóc đỏ dựng ngược, đôi mắt màu xám của hắn nheo lại trước cảnh phố phường đông nghẹt người.

Vind móc hai tay vào túi quần, lục lọi cái gì đó rồi kéo ra, ngoại trừ những mảng bụi cùng chỉ rối thì hai cái túi đó rỗng không, hắn thở dài:

-Chán thật, chán thật! Sao mình lại khốn khổ thế này?

Vừa nói, hắn vừa cười. đoạn bước xuống đường, hòa vào dòng người đông đúc. Trái ngược với ông chủ Luss, Vind lại cực thích những mùa lễ hội như thế này, vì đó là lúc hắn có thể lợi dụng sự mất cảnh giác của mọi người để thực hiện những kỹ năng chỉa trộm của mình.

Tiếng nhạc vang lên từ những chiếc kèn túi hòa cùng với tiếng hát, những cô gái cùng các chàng trai nắm lấy tay nhau nhảy múa khiến đám đông bị chững lại, mọi người đứng thành vòng tròn xung quanh những vũ công nghiệp dư và cổ vũ nhiệt tình cho họ. Lúc này Vind từ từ len lên phía trước, đôi mắt hau háu nhìn vào túi tiền màu hồng nhạt đeo bên hông của một cô gái.

-Cô bé... cứ hò hét to lên... to nữa vào, rồi túi tiền của cô sẽ là của ta... – Vind cười gian trá.

Chợt hắn đổ người tới, lao vào cô gái kia khiến cô ta loạng choạng suýt ngã. Vind lập tức xuýt xoa:

-Xin lỗi! Cô không sao chứ? Tại đám người đằng sau đẩy dữ quá.

-Không... không có gì đâu... – Cô gái đáp.

Vind nheo mắt nhìn cô gái. “Con nhỏ này cũng xinh xắn đấy chứ?” – Hắn tự nhủ. Mái tóc vàng của cô gái phủ xuống hai bờ vai, vài sợi khẽ phất lên đôi mắt xanh thẳm.

Chà chà, cũng được đó chứ! – Vind nghĩ thầm. “Nếu là một ngày khác, thì ta sẽ không chôm tiền của một cô gái xinh xắn thế này! Nhưng thông cảm nhé, ngày mai ta mà không có tiền trả nợ là hết được ăn cơm!”. Hắn liền rời khỏi đám đông ngay lập tức, tránh chuyện lôi thôi phiền phức.

Nhưng vừa mới đi chưa được chục bước chân thì đằng sau đã có tiếng la thất thanh của cô gái nọ:

-Cướp! Hắn cướp tiền của tôi!

Vind giật mình, vừa quay đầu lại thì thấy mấy chục người đang đổ về phía mình, hắn liền vắt chân lên cổ mà chạy, vừa chạy vừa hét:

-Tránh đường! Tránh đường!

Đám đuổi nhau lách qua dòng người chật hẹp, mấy người đuổi theo Vind hét lên:

-Bắt lấy nó! Bắt lấy tên ăn trộm!

Đám đông bắt đầu khép lại, buộc Vind phải chạy vòng sang trái, trong khi những người đuổi theo hắn mỗi lúc một nhiều hơn. Ăn trộm vặt trên đường mà bị người ta bắt được thì đúng là xui xẻo, Vind biết điều đó và hắn muốn toàn thây trở về.

-Tránh ra! Tất cả tránh ra! – Vind hét – Mấy người làm ơn làm phước tránh ra cho ta nhờ!

Đường phố trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết, đám nọ xô đám kia khiến một số người ngã nhào xuống đất. Đã thế Vind còn giật những dải cờ xuống đất khiến vài người đuổi theo hắn vấp chân vào dây, kéo những người chạy phía sau dồn lại thành đống dúi dụi trên mặt đất.

Vind chạy tới bến cảng, trong khi những người đằng sau đã đuổi theo sát nút.

Hắn nhảy xuống thuyền, chạy tới một cột buồm, đám người rầm rập chạy trên thuyền. Vind nhìn quanh, mọi lối thoát đã bị bít kín.

-Ranh con! – Một người trong số đó nói lớn – Trả lại túi tiền đi, rồi bọn ta sẽ tha cho ngươi!

Vind nhăn mặt, trả lại tiền thì đến mai không có cơm ăn, mà trả rồi có chắc là hắn sẽ thoát khỏi trận ăn đòn? Ôi, sao ta lại bị dồn tới tình thế này cơ chứ?

Chợt thấy bên cạnh mình là một dây thừng nối lên khung cánh buồm, Vind liền ngó nghiêng một lúc rồi cười:

-Đành liều vậy!

Dứt lời hắn liền tóm lấy dây thừng rồi giật mạnh, khung buồm đang bị cột chặt bỗng nhiên quay ngoắt đi, gạt cả chục người đứng trên thuyền rơi xuống biển, dây thừng bắn vút lên không trung, kéo theo Vind, hắn giơ hai ngón tay lên trán rồi hét lớn:

-Tạm biệt mấy người nhé!

Vind lao lên không trung, trong khoảnh khắc ấy, hắn nhìn thấy vầng mặt trời huy hoàng đang đổ lên người mình, trong khi ở phía dưới là mặt biển dập dờn những bọt sóng sâu thẳm.

Vind rớt xuống lá buồm một con thuyền khác cách đó khá xa, hắn lồm cồm bò dậy rồi hộc tốc chạy khỏi bến cảng. Bản thân hắn không tin là mình vẫn còn sống sót sau màn hạ cánh vừa rồi. Nếu điểm tiếp đất không phải là lá buồm mà là mặt thuyền thì chắc giờ này thân thể Vind đã tán loạn khắp nơi. Mà nếu như thế thật thì cái đầu của mình lúc ấy văng đi tận đâu nhỉ? – Vind tự hỏi.

Hắn chạy bở hơi tai, một lát sau mới dừng lại. Vind lần tay vào trong túi áo, hắn bật cười khi thấy túi tiền vẫn còn nguyên. Dù sao ông trời cũng không bạc đãi hắn trước cảnh kiếm tiền khó nhọc, chưa kể suýt chút nữa là bị một trận đòn nên thân. Lão trời già nhiều khi cũng thật đáng yêu! – Vind thở phào.

Vind định lôi túi tiền ra đếm thì một thanh âm dữ dội vang tới, hắn quay lại thì nhận ra mình đã chạy tới quảng trường Wings Town.

Hơn mười ngàn người đứng kín quá nửa quảng trường, một góc quảng trường là những khán đài cao ngất, vị trí dành cho quốc vương cùng những người trong hoàng tộc, bảo vệ cho quốc vương là đội ngự lâm quân bao quanh khán đài cùng những chiếc phi thuyền bay vòng trên không trung. Phần còn lại của quảng trường là một con đường trải dài gần hai dặm dành cho đội diễu hành.

Nắng vàng như một làn nước mềm mại phủ lên quảng trường, trong khi mọi người đang hò reo mừng ngày quốc khánh thì Vind lại bắt đầu lần tìm những túi tiền của một vị chủ nhân lơ đễnh nào đó. Đang mùa làm ăn, tội gì mà không khua khoắng cho đầy túi chứ? – Vind vừa nghĩ vừa nở một nụ cười gian manh.

Bỗng nhiên những tiếng động cơ ầm ì vang tới, Vind liền quay về phía quảng trường. Hàng trăm chiếc xe gắn những khẩu pháo đặc quánh màu đen của kim loại chậm rãi lăn bánh song song với hai hàng lính tuốt trường kiếm sáng lóa, phía trên là những chiếc phi thuyền màu trắng bạc lừ lừ tiến đi như một đàn cá mập khổng lồ bơi trong không trung. Những tiếng vỗ tay reo hò trước sức mạnh quân lực của Heave Wings đế quốc vang khắp quảng trường.

Vind nheo mắt nhìn những thanh trường kiếm. Trong đầu hắn chợt thoáng qua vài hình ảnh kỳ lạ.

Hắn thấy mình đang mặc bộ quân phục màu xám, trên cánh tay cuốn một chiếc khăn đỏ sậm, lưng đeo trường kiếm, chân dậm theo nhịp bước trên quảng trường. Hắn nhận ra khuôn mặt của mình lúc đó khác rất nhiều so với hiện tại.

Vind lắc lắc đầu, những hình ảnh ấy cũng tan biến theo. Hắn chỉ biết mình tên là Vind - một tên trộm vặt chuyên móc túi, còn những việc của bốn năm về trước thì hắn không nhớ, hắn không biết mình sinh ra từ chỗ nào cũng như là từ đâu tới.

-Có nhìn thấy công chúa không? – Vài người đứng đằng trước Vind nói, họ đang soi ống nhòm lên khán đài.

-Ta không thấy! – Một người khác đáp.

-Ở bên phải quốc vương ấy! Mắt mũi của ngươi bị sao vậy?

Vind cảm thấy tò mò, hắn liền chen chân lên, nói:

-Mấy người đang nhìn gì vậy?

Một người nhìn hắn rồi bật cười:

-Chỉ là ngắm nhìn công chúa thôi. Nghe nói công chúa xinh đẹp lắm nhưng lại ít khi ra khỏi hoàng cung, đây là dịp duy nhất để có thể chiêm ngưỡng nàng đó!

Vind cảm thấy tò mò, mắt trái nheo xuống, mắt phải thì nhướn lên, hệt như lúc hắn cảm thấy thích thú khi nhận ra một “con mồi” có thể chỉa trộm.

-Cho tôi mượn ống nhòm được không? – Vind nói.

Người nọ vui vẻ đưa ống nhòm cho hắn:

-Đây! Nhìn cho đã con mắt đi nhé anh bạn!

Vind chỉnh tiêu cự của ống nhòm lại gần khán đài, hắn bắt đầu dò dẫm lên phía trên. Ngồi ở vị trí cao nhất là vị quốc vương với mái tóc hoa râm cùng chiếc vương miện đính những viên ngọc lấp lánh, khuôn mặt của quốc vương hằn đầy nếp nhăn song không vì thế mà đôi mắt tinh anh của ngài bị lu mờ. Nhưng với cái nhìn nhiễu sự và soi mói của mình, Vind nhận ra cái bụng phệ của quốc vương được che giấu hơi vụng về dưới tấm áo nhung màu đỏ.

Hắn bắt đầu chuyển ống nhòm sang bên phải thì nhận ra công chúa ngồi cách đó không xa.

Công chúa mặc một bộ váy trắng như tuyết, mái tóc nâu của nàng bám vào tấm lưng yêu kiều, một vài sợi tóc khẽ xõa xuống vai hoặc vẩn vơ trên khuôn mặt xinh đẹp. Vind nghĩ thầm: “Làm như có người sắp lấy cô không bằng?”.

-Công chúa... công chúa tên là gì nhỉ? – Vind tự hỏi.

-Emeral. – Người ban nãy tiếp lời – Tên công chúa là Emeral.

Vind gật gù tiếp nhận thông tin. Hắn không để ý mấy tới sự xinh đẹp của công chúa mà tỉ mẩn ngó lên đôi hoa tai của nàng. Nhẩm tính một lúc, Vind nghĩ rằng mình mà chỉa trộm được chiếc hoa tai ấy thì đủ ngân lượng sống vui vẻ cả năm. Đá mã não đính với kim cương, lại thêm sắc đỏ của hồng ngọc với những sợi lông vũ đỏ rực vô cùng trân quý của phượng hoàng lửa, đồ trang sức này chỉ có thể tìm thấy trong hoàng cung, hoặc trên người những nhân vật có rất nhiều quyền lực.

Sau khi đoàn diễu hành ra khỏi quảng trường, quốc vương liền đứng dậy, hai tay của ngài giơ lên cao đề nghị dân chúng im lặng. Lát sau, những tiếng ồn ào chấm dứt để nhường lời cho quốc vương.

-Hôm nay ngày quốc khánh của đất nước, ngày Heave Wings chấm dứt cuộc nội chiến dai dẳng.. – Giọng nói của quốc vương trầm và ấm.

Sự tĩnh lặng vẫn bao phủ khắp quảng trường, quốc vương lại tiếp lời:

-Ngày quốc khánh, cũng là ngày chúng ta tưởng nhớ tới những người lính đã ngã xuống để chấm dứt cuộc nội chiến, đưa Heave Wings sang một trang sử mới, chúng ta cũng đặt niềm kính trọng cho những người lính đã hy sinh vì nền độc lập quốc gia trong suốt hai trăm năm qua. Chúng ta vĩnh viễn không bao giờ được quên sự hiến thân cao cả của họ.

Một vài khoảnh khắc trầm mặc trôi đi, quốc vương lại tiếp tục bài phát biểu của mình:

-Ta, nhân danh Hvi Sol đệ thập – quốc vương Heave Wings đế quốc, với tất cả lòng danh dự, lòng kiêu hãnh, lòng can đảm, xin thề với mọi người rằng Heave Wings đế quốc sẽ ngày càng lớn hơn, mạnh hơn nữa!

Mọi người nổ một tràng pháo tay thật lớn như sấm rền vang khắp quảng trường, quốc vương gật đầu nói tiếp:

-Giờ là lúc để mọi người tham gia lễ hội!

Mọi người lại vỗ tay một lần nữa rồi đổ ra khắp quảng trường, từ những chiếc phi thuyền trên cao, hàng triệu bông hoa giấy đủ màu sắc rơi xuống, lấp lóe trong ánh nắng như ngàn vạn ngôi sao. Tiếng kèn túi, những bài hát được xướng lên theo từng điệu nhảy rộn rã.

Vind nhìn cảnh tượng trước mắt mà chẳng thấy vui vẻ gì, hắn cũng chẳng còn hứng thú đâu để chỉa trộm. Người ta thì vui vẻ hân hoan trong ngày lễ, còn hắn thì chẳng biết là nên vui với ai và vui vì cái gì.

Những suy nghĩ ấy cứ vẩn vơ trong đầu Vind, theo hắn ra khỏi quảng trường, cho tới khi dừng chân lại ở một con hẻm cách đó hai dặm.

Thực ra đó là một khu phố khá dài, nhưng đường ở đây quá hẹp, cộng thêm rác rưởi và đồ cũ chất hàng đống ven vỉa hè khiến không khí trở nên ảm đạm và thiếu sức sống nên nó giống một con hẻm hơn. Người đi đường thường gọi con hẻm này “chợ rác”, nơi tập trung những thành phần bất hảo nhất của Wings Town.

Và chắc chắn một điều là ở “chợ rác”, không hề có cờ hoa, cũng chẳng có cái gì gọi là ngày quốc khánh. Vind thở dài bước trên con hẻm, đôi mắt không buồn để ý tới những kẻ vô gia cư nằm vạ vật hai bên đang chăm chú nhìn hắn.

Vind trở về chỗ ở của mình, đó là một mớ hỗn hợp giữa tấm ván giường, đệm mút bị bật lò xo và một chăn bông xổ tung ruột. Hắn thở dài, chui vào bên trong cái mà hắn gọi là “nhà” rồi thiu thiu ngủ.

Chợt bàn tay Vind chạm phải một thứ gì đó lạnh lạnh, hắn liền lôi nó ra.

Một thanh trường kiếm, một bộ đồng phục màu xám đã sờn chỉ. Vind có thể đem toàn bộ tiền hắn kiếm được trong một ngày mà tiêu hết trong nửa giờ, nhưng với hai thứ này, hắn giữ chúng rất cẩn thận, coi đó là những vật cực kỳ quý báu.

Vind lần vào trong áo, rồi lấy ra một mảnh kim loại, trên tấm kim loại vẫn còn khắc chìm những dòng chữ nhỏ màu đen.

Tên: Vind Helvet
Cấp bậc: Lính bảy sao – phó đội trưởng
Trung đội Muert Bog
Về Đầu Trang Go down
http://a6k43.cast.cc
nhoc_iu_hedwige

nhoc_iu_hedwige

Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 49
Độ hot Độ hot : 463
Vàng 7
Sinh nhật Sinh nhật : 28/02/1993
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2010
Đến từ Đến từ : A dream named friendship
Sở thíck Sở thíck : Origami & manga

[Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels   [Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels I_icon_minitimeThu Mar 11, 2010 1:30 pm

Hinh nhu khong ai thich doc truyen dai nhi?
Về Đầu Trang Go down
http://a6k43.cast.cc
Keongot
.:♫♥•. Baby . •♥♫:.
.:♫♥•. Baby . •♥♫:.
Keongot

Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 269
Độ hot Độ hot : 2254
Vàng 81
Sinh nhật Sinh nhật : 28/06/1993
Ngày tham gia Ngày tham gia : 13/09/2009

[Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels   [Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels I_icon_minitimeFri Mar 12, 2010 12:49 pm

bạn post vào cũng chỉ la` cho có phong trào thôi chứ ai rảnh mà đọc
Về Đầu Trang Go down
nhoc_iu_hedwige

nhoc_iu_hedwige

Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 49
Độ hot Độ hot : 463
Vàng 7
Sinh nhật Sinh nhật : 28/02/1993
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2010
Đến từ Đến từ : A dream named friendship
Sở thíck Sở thíck : Origami & manga

[Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels   [Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels I_icon_minitimeFri Mar 12, 2010 1:00 pm

Haha, noi dung roi day ^____^
Về Đầu Trang Go down
http://a6k43.cast.cc
Sponsored content




[Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels   [Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 

[Đông Thiên Quán] Ngục Thánh - Helvete Angels

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum: Bạn không có quyền trả lời bài viết
(¯`•A1k43-We are the world•´¯) :: ••—¤™(¯`Nơi cảm xúc thăng hoa´¯)™¤—• :: Truyện ngắn -
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất